Logic "củ
chuối"
Theo phương pháp của giáo viên tiểu học,
thường rút ra bài học qua mỗi câu chuyện như:
"Chớ có đùa với chú em khi ông ấy đã
uống rượu"; "Không nên tính số gà
trước khi trứng nở" hay "Đừng
để tất cả trứng vào chung một
rổ".
Trong tiết học đầu năm, cô giáo tiểu
học yêu cầu mỗi học sinh kể một
chuyện và rút ra bài học từ câu chuyện ấy.
Andrey là người xung phong kể đầu tiên:
- Ba em là chủ trang trại. Hàng tuần nhà em cho trứng
gà vào rổ mang ra chợ bán. Một hôm chúng em bị
đụng xe, trứng vỡ sạch. Bài học là:
Đừng để tất cả trứng vào chung
một rổ.
Đến lượt Billy:
- Cha em cũng là chủ nông trại, Một lần chúng em
đặt 12 quả trứng gà vào máy ấp trứng,
nhưng chỉ có 8 quả nở. Bài học là: Không nên tính
số gà trước khi trứng nở.
Tức mình vì những bài học sâu sắc bị bạn
biến tướng thành chuyện không đâu, Michelle
kể:
- Trong chiến tranh, máy bay chở chú của em bị
bắn hạ. Ông nhảy dù xuống một hòn đảo
xa, trên người chỉ có một chai whisky nhỏ.
Bị 12 tên địch vây bắt, ông uống hết nhẵn
chai rượu rồi xông tới tiêu diệt cả 12 tên
bằng tay không.
Cô giáo sốt ruột:
- Đó là câu chuyện, còn bài học là gì?
- Dạ bài học là: Chớ có đùa với chú em khi ông
ấy đã uống rượu.
=========
Một học sinh nghỉ học không có lý do.
Tại sao hôm qua em không đi học, - Cô giáo hỏi.
- Thưa cô... vì em bị ốm ạ.
- Chậm nhất là ngày mai em phải đưa cô giấy
của bố hoặc mẹ em.
- Vâng, thưa cô.
Hôm sau, học sinh đưa cô giáo tờ giấy có
những dòng chữ sau đây: "Thưa cô giáo, con tôi
nghỉ học hôm qua vì nó bị ốm. Chào cô. Bố em".
============
Cái ghế
Một giáo sư triết học lập di ra một bài thi
cho sinh viên. Cả lớp đã sẵn sàng chuẩn bị,
giáo sư nhấc ghế của mình lên, đặt nó lên bàn
và viết lên bảng: "Sử dụng tất cả
những gì chúng ta đã học, bạn hãy chứng minh cái
ghế này không tồn tại".
Các sinh viên cắm đầu cắm cổ viết. Có
những sinh viên viết hơn 30 trang trong một giờ
để cố gắng chối bỏ sự tồn
tại của cái ghế. Chỉ có một thành viên của
lớp đã đứng lên và kết thúc bài thi trong chưa
đầy một phút.
Mấy tuần sau, điểm được công bố.
Đa số sinh viên thất vọng vì không ai đạt
điểm A, ngoại trừ anh chàng ra khỏi phòng thi
sớm.
Mọi người kéo đến hỏi anh đã viết
gì trong bài thi. Anh này trả lời: "Tôi chỉ viết
vỏn vẹn hai từ: Ghế nào?"
===========
Rất hợp lý
Hai sinh viên gặp nhau:
- Thằng Khánh vừa nhập viện đấy. Tao
với mày mua bánh mì đến thăm nó nhé!
- Cái gì?
- Thế đến thăm người ốm người
ta thường mang theo những gì?
- Thì cam, đường, sữa...
- Đấy! Bánh mì mà chấm sữa thì tuyệt! Mà nó thì
khối đứa mang sữa tới thăm rồi, mang
bánh mì đến là đúng điệu nhất!
o O o
Chữ bác sĩ
Một bác sĩ kê toa cho bệnh nhân nọ. Chữ ông ta
viết khó xem tới mức bệnh nhân này đã dùng toa
thuốc đó để đi xe buýt miễn phí trong hai
năm, đi xem hát một lần, xem đá bóng một
lần. Thậm chí anh này còn đưa nó cho sếp xem,
khiến sếp tưởng là thư tay của ai đó nên
vội tăng lương cho anh ta. Đặc biệt, con
gái bệnh nhân đã chơi piano từ toa thuốc này mà
được học bổng vào nhạc viện.
=============
Ngoan cố
Cô giáo ra đề bài tập làm văn: Hãy tả con vật
mà em yêu thích. Một học sinh viết:
- Con vật mà em yêu thích nhất là con rận...
Và học sinh này bắt đầu tả con rận, chi
tiết đến từng cọng lông. Nhưng cô giáo không
hài lòng vì con vật này không được đẹp, nên
yêu cầu cậu học sinh tả con chó. Hôm sau cậu bé
nộp bài:
- Con chó nhà em có rất nhiều lông, vì thế nó rất
lắm rận. Sau đây em xin tả con rận...
Hơi bực mình, cô giáo bèn cẩn thận chọn một
con vật không có rận, là con cá, và bảo cậu tả
lại. Cậu bé viết:
- Con cá sống ở dưới nước nên nó không có
lông, nhưng nó có rất nhiều vảy. Nếu nó sống
trên cạn thì chắc hẳn nó phải có nhiều lông. Mà
nhiều lông thì sẽ có rận. Sau đây em xin tả con
rận...
Hoàn toàn không hài lòng, cô giáo đưa ra yêu cầu chót: Hãy
tả bạn gái ngồi cạnh em. Cô chắc mẩm
cậu bé không thể nào gán cho cô bạn xinh xắn kia là có
rận cho được. Cuối cùng cô nhận
được bài làm:
- Bạn gái ngồi cạnh em rất xinh xắn và sạch
sẽ, bạn có mái tóc bóng mượt, cho nên bạn không có
con rận nào. Tuy nhiên, em vẫn xin tả con rận...